Social Icons

Thursday, December 11, 2014

Sài Gòn Đêm

Chuyện xảy ra đã lâu, giờ nhớ lại nên ngồi viết.
Tôi và một người bạn từ cửa hàng tiện lợi xách xe ra về. Cửa hàng trên con đường nhỏ Bành Văn Trân gần chợ Tân Bình. 22:30. Xe bắt đầu xẹp bánh và lảo đảo. Báo hại hai thằng phải dắt xe đi bộ đi kiếm chỗ vá ruột xe. Đi theo đường Lê Minh Xuân rồi quẹo qua Lý Thường Kiệt. Đi đến gần một xe bán thuốc lá để hỏi thăm thì họ chỉ qua trạm xăng. Đi đến trước cây xăng thì một anh xe ôm chỉ qua xe hủ tiếu mì gõ đối diện bên kia đường. Đi tới tiệm hủ tiếu thì người bán hủ tiếu cho số điện thoại của người vá xe di động.





Sau năm phút gọi điện cầu cứu bác thợ vá xe thì ổng cũng mắt nhắm mắt mở chạy xe đến. Bàn tay của người thợ nạy vỏ xe ra khỏi niềng, lôi ruột xe ra, thử lỗ mọt, và kiếm ra được cây đinh vít là nguyên nhân gây lủng ruột. Hai anh em trong lúc chờ vá vỏ nói chuyện râm ran. Sau đó cám ơn trước tiên là người thợ, sau là người bán hủ tiếu, sau nữa là một anh xe ôm soi đèn cho ông thợ vá xe. Chúng tôi trả công 20.000 đồng. Mà ổng bơm bánh xe bằng bơm tay nhỏ xíu nên ổng rất ngại, nhưng đành vậy thôi!


Khi ông thợ sửa xe đi rồi thì hai anh em cũng toan lên xe trở về. Nhưng mà bánh xe lại bị xẹp! Người phụ sửa xe kêu tôi gọi điện cho ông thợ vá lại xe, trong khi bạn tôi lại thấy chột dạ kêu thôi đừng sửa ở đây mà kiếm chỗ khác. Còn tôi thì thấy trời khuya như thế này biết kiếm đâu chỗ vá khác. Thằng bạn bảo tôi dắt bộ xe về nhà nó (cách đó chỉ có ba cây số hà!) rồi lấy xe nó chạy về nhà tôi, xong rồi sáng mai tính tiếp! Nhưng tôi thì không có chột dạ như nó, rốt cục tôi gọi điện cho ông thợ vá xe quay lại. Còn người bán hủ tiếu thì lẩm bẩm đáng lẽ trong lúc chờ vá xe thì tụi tui ăn hủ tiếu ủng hộ ổng, đằng này lại đi bàn tiếng Tây tiếng U.


Ông thợ phải tháo miếng vá ra dán lại đúng vị trí lổ thủng. Sau khi vá xong ổng bảo không nhận thêm thù lao. Nhưng hai anh em vét túi kiếm hết tiền lẻ là 15.000 đồng đưa cho ổng. Người thợ sửa xe nhận tiền một cách miễn cưỡng, giữa lúc hơn 11 giờ khuya.
Mọi chuyện sau đó diễn ra êm đẹp. Bạn tôi bảo phải nhắn tin cho nó khi tôi về tới nhà an toàn. Đường về tới nhà vắng tanh, nhưng mát mẻ. Từ đó đến nay chắc hơn ba tháng nhưng vẫn không có vấn đề gì với cái ruột xe của tôi.
Sài Gòn có những người xấu, nhưng có những người tốt, người lương thiện và hay giúp đỡ người khác. Sài Gòn đầy những nghi kỵ.
Cava Phạm

No comments:

Post a Comment

 
 
Blogger Templates